Thứ Tư, 9 tháng 3, 2022

Món Quà Cuối Cùng Ngoại Dành Cho Tôi



     Sớm hè, làng quê tôi bừng sáng lên cùng với những tiếng chim ríu rít trên nhành cây. Ỡ xa xa kia chính là cây phượng vĩ đỏ rực một góc trời. Âm thanh của tiếng ve kêu ong ả, tiếng sáo diều nâng cao cánh cò bay về phía dòng sông yên ả. Áp tai vào ngọn gió, tôi nghe thì thầm những tia nắng nhỏ nao nức chào ngày mới..
     Tôi cảm thấy trong lòng mình có chút bồi hồi, nhưng mang cho mình biết bao nhiêu hi vọng về tương lai sau này. Khi sứ mệnh của tôi là đậu vào trường đại học mà tôi yêu thích, khi tham gia kỳ thi quan trọng nhất trong cuộc đời của mình. Hai ngày thi chính là sự minh chứng cho những ngày tháng dày công ôn luyện từ tất cả các kiến thức mà thầy cô đã truyền đạt cho tôi. Khát khao ấy vẫn bùng cháy trong tim tôi khi những ngày thi càng cận kề. Cầm trên tay với món quà ý nghĩa nhất mà ngoại đã dành cho tôi đó là một chiếc túi may mắn. Bà mong con có thể tự tin, bản lĩnh để làm tốt bài thi của mình. Bà luôn đặt niềm tin vào tôi rằng tôi có thể làm được điều mà tôi muốn. Thật vậy, từ nhỏ tôi đã sống và lớn lên cùng với bà ngoại vì tôi là đứa cháu nhỏ nhất trong gia đình nên bà rất thương. Những món quà mà bà tôi tặng đâu có gì mắc tiền. Những chiếc bánh quê bà mua cho tôi, hay là những củ khoai lang nướng. Ấy vậy mà nó đã nuôi tôi trưởng thành từ những điều giản đơn khi tôi ở bênh cạnh bà. Buổi sáng sớm khi nhìn ra phía cửa sổ, được nhìn cái sớm hè quê tôi, tôi cảm thấy lòng mình thanh thản với một tâm thế vững chắc với những dự định sắp tới. Dự định quan trọng nhất của cuộc đời tôi. 
    Nhưng mọi cảm xúc ấy dần tan biến trong con người tôi. Khi nụ cười trên môi tôi dập tắt, tôi nghe tin là ngoại tôi nhập viện và đang trong tình trạng khi kịch. Khi bà tham gia hội nghị ở huyện chào mừng ngày giải phóng cách mạng 30/4. Bà ngoại tôi là một người phụ nữ kiên cường, mạnh mẽ khi bà tham gia trong quá trình chiến đấu chống giặc hồi những năm kháng chiến. Tôi xem bà như là một nữ anh hùng trong  lòng tôi. Sau kháng chiến bà được điều đọng về làm việc trong xã của hội liên hiệp phụ nữ và chủ tịch ủy ban nhân dân. Tôi giờ đây đã khóc, tôi nép mình vào một góc trong phòng và nước mắt cứ tuông chảy ra. Hôm qua, tôi được nghe giọng nói, được nhìn thấy khuôn mặt với những nếp nhăn của tuổi già. Được chính tay bà trao cho một phần quà nhỏ, động lực rất lớn để tôi hoàn thành tốt phần thi của mình. Tôi không biết ngày mai sẽ như thế nào. Tôi luôn cầu mong là ngoại tôi sẽ vượt qua giai đoạn này. Khi vừa hết khóc thì người thân điện về và báo cho tôi biết là ngoại con đã mất. Tôi kiềm chế bản thân lại một lần nữa và nghe lại thật kỹ một lần nữa. Lần này ngoại đã xa con thật rồi. Cảm xúc thay đổi liên tục từ những điều hi vọng giờ đây trở nên vô vọng và tôi dần như đã mất đi hết cảm xúc. Dẫu rằng, mỗi người trên đời này đều có những sinh mệnh khác nhau. Kiếp con người chỉ là cõi tạm nhưng điều đó xảy ra quá nhanh nên tôi không phản ứng kịp với nó. Và điều đó đã làm cho tôi khóc đi. 
    Và đám ma của ngoại tôi cũng diễn ra xong. Tôi muốn cố tạm quên đi chuyện này để tập trung vào việc ôn thi cử để đạt được kết quả cao nhất. Những lời động viên của bà đã thôi thúc tôi phải cố gắng gấp trăm ngàn lần để thực hiện những điều đó. Đau điều đó làm tôi đau lắm chứ, nhưng tôi sẽ cố chịu đựng để vượt qua. Tôi tin rằng, ngoại vẫn theo dõi tôi, âm thầm trao cho tôi sức mạnh. Đến ngày tôi nhận được kết quả tôi thật sự vui sướng khi đạt được số điểm cao nhất và bước vào trường Đại Học Ngoại Thương ngôi trường mà tôi hằng mơ ước. Và tôi ước gì có ngoại mình ở đây để nói với bà rằng con đã làm được. Cùng với món quà cuối cùng mà bà đã tặng. Một hành trình mới đã bắt đầu từ đây. 

Made Money on Crypto by Following These 3 Rules

  KEY POINTS Every time I buy cryptocurrency, I commit to holding it for at least five years, even if the price plummets. Over 80% of my c...